Текст (слова) песни «Песня о первой любви»(распечатать)
Чайки за кормой верны кораблю, А ветрам - облака. Трудно в первый раз сказать "Я люблю", Так любовь не легка. Трудно в первый раз сказать "Я люблю", Так любовь не легка.
Первая волна - ещё не волна, Шторм придёт, погоди. Первая любовь светла и грустна, Что там ждёт впереди? Первая любовь светла и грустна, Что там ждёт впереди?
Море позовёт и мне пропоёт Свой заветный мотив. Первая любовь придёт и уйдёт, Как прилив и отлив. Первая любовь придёт и уйдёт, Как прилив и отлив.
Thứ Tư, 2 tháng 9, 2020
В лунном сияньи (Dưới ánh trăng)
Юрьев Евгений Дмитриевич (1882-1911) là nhà thơ, nhà soạn nhạc với những bài hát đậm chất lãng mạn nổi tiếng của Nga từ năm 1894 đến 1906. Tuy nhiên, sau Cách mạng tháng 10, số phận các tác phẩm tuyệt vời của ông đã bị dẹp bỏ, và đã bị lãng quên trong suốt một thời gian dài.
Từ cuối những năm 50 trở đi người Nga mới bắt đầu quay lại với các tác phẩm của ông, say sưa đắm mình trong những bản tình ca đậm chất lãng mạn dưới ánh trăng, cỗ xe tam mã và người đánh xe cùng những câu chuyện kể….
Слова и музыка Юрьев Евгений Дмитриевич (1882-1911)
В
лунном сияньи снег серебрится
Вдоль по дороженьке троечка мчится
Динь-динь-динь динь-динь-динь колокольчик звенит
Этот звон этот звук много мне говорит
В лунном сияньи ранней весною
Помнятся встречи друг мой с тобою
Колокольчиком твой голос юный звенел
Динь-динь-динь динь-динь-динь о любви сладко пел.
Вспомнился зал мне с шумной толпою
Личико милой с белой фатою
Динь-динь-динь, динь-динь-динь звон бокалов шумит
С молодою женой мой соперник стоит
В лунном сияньи снег серебрится
Вдоль по дороге троечка мчится
Динь-динь-динь динь-динь-динь колокольчик звенит
Этот звон этот звон о любви говорит
Tuyết lấp lánh bạc dưới ánh trăng
Cỗ
xe tam mã lao vút trên đường
Ding
ding ding ding ding chuông reo reo
Tiếng
chuông này nói cho tôi biết thật nhiều điều
Ánh
trăng đầu mùa xuân
Đã
làm tôi nhớ đến buổi gặp gỡ của bạn tôi với em
Giọng
nói trẻ trung của em vang lên như tiếng chuông
Ding-ding-ding
ding-ding giọng hát ngọt ngào về tình yêu.
Tôi
nhớ đám đông nhộn nhịp trong gian sảnh rộng lớn
Khuôn
mặt đáng yêu quàng chiếc khăn trắng
Ding-ding-ding,
ding-ding-ding tiếng cụng ly lách cách
Kẻ
đối đầu của tôi đang đứng cùng cô vợ trẻ
Tuyết lấp lánh bạc dưới ánh trăng
Cỗ xe tam mã lao vút trên đường
Ding ding ding ding ding chuông reo reo
Tiếng
chuông này đang nói về tình yêu
(DT chuyển ngữ)
Thứ Năm, 30 tháng 7, 2020
Надежда(Niềm hy vọng)
Đang thời kỳ Covid tiếp tục đe dọa, mình mở kênh Nga hát karaoke, tình cờ gặp lại bài hát Hy vọng, mình thích bài hát này từ lâu rồi, nên cho ngay vào blog. Có những kỷ niệm mình chẳng bao giờ có thể quên, mỗi khi nghe , và hát lại bài hát này.... lại là niềm hy vọng nữa chăng...
Nhạc: А. Пахмутова Lời: Н. Добронравов Ca sĩ.: Анна Герман Светит незнакомая звезда, Снова мы оторваны от дома, Снова между нами города, Взлетные огни аэродромов.
Здесь у нас туманы и дожди, Здесь у нас холодные рассветы, Здесь на неизведанном пути Ждут замысловатые сюжеты.
Припев:Надежда — мой компас земной,
А удача — награда за смелость. А песниА песни довольно одной, Чтоб только о доме в ней пелось.
Ты поверь, что здесь, издалека, Многое теряется из виду, Тают грозовые облака, Кажутся нелепыми обиды.
Надо только выучиться ждать, Надо быть спокойным и упрямым, Чтоб порой от жизни получать Радости скупые телеграммы.
Припев тот же. И забыть по-прежнему нельзя Все, что мы когда-то не допели, Милые усталые глаза, Синие московские метели.
Снова между нами города, Жизнь нас разлучает, как и прежде. В небе незнакомая звезда Светит, словно памятник надежде.
Припев: Надежда — мой компас земной, А удача — награда за смелость. А песни довольно одной, Чтоб только о доме в ней пелось.
Ты поверь, что здесь, издалека,
Многое теряется из виду,
Тают грозовые облака,
Кажутся нелепыми обиды. Надо только выучиться ждать,
Надо быть спокойным и упрямым,
Чтоб порой от жизни получать
Радости скупые телеграммы. Припев тот же.
И забыть по-прежнему нельзя
Все, что мы когда-то не допели,
Милые усталые глаза,
Синие московские метели. Снова между нами города,
Жизнь нас разлучает, как и прежде.
В небе незнакомая звезда
Светит, словно памятник надежде.
Припев:Надежда — мой компас земной,
А удача — награда за смелость.
А песни довольно одной,
Чтоб только о доме в ней пелось.
Niềm hy vọng
Ngôi sao xa lạ tỏa sáng Chúng ta lại rời xa nhà Đèn báo hiệu cất cánh sân bay Lại tiếp tục nhấp nháy giữa các thành phố
Chỗ chúng ta ở đây đang mưa và sương mù bao phủ Chỗ chúng ta đây đang bình minh giá lạnh Nơi đây trên một chặng đường dài chưa ai biết đến Có một vấn đề đang chờ được làm sáng tỏ
ĐK: Hy vọng - la bàn trái đất của tôi Mà may mắn sẽ là phần thưởng cho lòng can đảm Và bạn chỉ cần hát bài ca về ngôi nhà thế là cũng đủ rồi
Bạn hãy tin rằng từ đây, ở phía xa Mọi thứ dường như đang biến mất Những áng mây hồng tan chảy Dường như đang chịu một nỗi oan
Chúng ta cần học cách chờ đợi Chúng ta cần bình tĩnh và cương nghị Để rồi đến lúc chúng ta sẽ nhận được Những bức điện ngập tràn niềm vui
ĐK: Hy vọng - la bàn trái đất của tôi Mà may mắn sẽ là phần thưởng cho lòng can đảm Và bạn chỉ cần hát bài ca về ngôi nhà thế là cũng đủ rồi
Và chúng ta không thể quên như trước đây Mọi thứ mà chúng ta đã chưa từng đat được Những đôi mát dịu dàng mệt mỏi Những trận bão tuyết Moscva mịt mù
Một lần nữa cuộc sống lại chia cắt chúng ta Giữa các thành phố ,như trước đây Một ngôi sao xa lạ trên bầu trời đang tỏa sáng như tượng đài hy vọng
Nhớ một thời sơ tán Tựa giấc chiêm bao Chiêc mũ rơm đã đi vào huyền thoại Lũ trẻ con chạy đuổi nhau trong những chiều nắng quái Lũy tre làng ngan ngát một màu xanh...
Nhớ một thời tuổi thơ diệu kỳ đẹp như tranh Cánh đồng lúa vàng thơm, Chú trâu già bụng no căng, đủng đỉnh Các cô, chú , dì mồ hôi nhem nhúa Vẫn hò reo những câu hát à ơi....
Nhớ một thời tuổi thơ Còn vang vọng trong những câu ca, điệu múa Những vần thơ da diết Những nét vẽ đơn sơ, mộc mạc Của thời xa xưa...
Trăng xưa dát bạc hàng mi Em đuổi trăng đi Gió giận hờn Mưa chập chờn ngõ nhỏ Trăng đến rồi lại đi Bàng bạc mái đầu Người đi đâu Em chẳng biết Người về em cũng chẳng hay
Hoàng hôn vương gió heo may Trăng rời theo gió Người còn đó? Mà em vẫn đi tìm Ngất ngây
С ярмарки ехал ухарь-купец,
Ухарь-купец, удалой молодец,
Вздумал купец лошадей напоить,
Вздумал деревню гульбой удивить.
Вышел на улицу весел и пьян,
В красной рубашке, красив и румян.
Старых и малых он поит вином,
Пей-пропивай, пропьем — наживем!
Красные девицы морщатся, пьют,
Пляшут, играют и песни поют.
К стыдливой девчонке купец пристает,
Он манит, целует, за ручку берет…
Красоткина мать расторопною была,
С гордою речью к купцу подошла:
«Стой, ты, купец, стой, не балуй,
Дочку мою не позорь, не целуй!»
Ухарь-купец тряхнул серебром:
«Нет, так не надо! Другую найдем!»
По всей по деревне погасли огни,
Старый и малый спать полегли.
В одной лишь избенке огонек там горит,
Старый отец, разметался, сидит.
В рваной рубахе, в рваных лаптях,
Скомкана шапка лежит в головах.
По всей по деревне славушка пошла –
Дочка-красавица на зорьке пришла,
Дочка-красавица на зорьке пришла,
Полный подол серебра принесла.
Полный подол серебра принесла,
А девичью совесть вином залила. Из репертуара Надежды Плевицкой (1884-1941). Запись на пластинку -
фирма "Пате", Москва, 1908 г., 26640.
Очи черные: Старинный русский романс. – М.: Изд-во Эксмо, 2004.
Thương gia Ukhar cưỡi xe từ hội chợ Chàng Ukhar thật tuyệt vời Chàng cho ngựa ăn uống no nê Chàng làm cho dân làng ngạc nhiên thú vị. Trong chiếc áo đỏ, xoăn tít rách rưới Chàng hớn hở say mềm bước ra đường Chàng uống rượu với cả người già lẫn trẻ Cứ rót ra, cứ uống, uống thật nhiều Các thiếu nữ mặt đỏ ngại ngùng - uống Họ cùng nhảy, cùng chơi và ca hát Chàng đến gần cô gái đang xấu hổ e thẹn Tán tỉnh , hôn và cầm tay cô
Mẹ cô gái xinh đẹp kia bước tới Cất cao giọng với chàng thương gia “ Hãy dừng trêu ghẹo con gái tôi Đừng hôn nó, và làm nhục nó” “Không, nếu vậy ta sẽ kiếm cô gái khác!”
Cả ngôi làng chìm trong bóng tối Người già và trẻ em đều lăn ra ngủ . Chỉ le lói ánh lửa trong túp lều phía xa, Người cha già mặc chiếc áo rách, đi đôi dép rách, Chiếc mũ nát bươm đội trên đầu, tách ra ngồi ở đó.
Nàng thiếu nữ Slavơ đã đi khắp làng - Con gái bình minh tuyệt đẹp đã đến Con gái bình minh tuyệt đẹp đã đến Chiếc váy cô mang dát đầy bạc Chiếc váy cô mang dát đầy bạc. Và cũng thấm đẫm cả rượu vang
(Diệu Trinh chuyển ngữ)
Động Thiên đường. Xe điện chạy ngoằn nghèo qua những đọan đường đèo chân núi để vào đến khu vực hang. Tôi ngạc nhiên và thú vị ngắm những cô gái còn rất trẻ lái những chiếc xe điện này, và nhận ra tất cả tài xế xe điện đều là nữ, những cô gái vững vàng trên chiếc vô lăng với nụ cười duyên dáng…Tôi cảm giác động Thiên đường dường như quyến rũ hơn, huyền bí hơn với những hình dáng sắc nét sinh động và gần gũi với chính con người được những dòng thạch nhũ từ hàng triệu năm tạo nên..
Chúng tôi quay về trên những chiếc xe điện, với tay lái điêu luyện của những cô gái trẻ trung xinh xắn. Các cô cho biết toàn bộ cánh tài xế xe điện ở đây đều do nữ đảm nhận. Bỗng nhiên, bao nhiêu mệt mỏi như tan biến, chúng tôi như hòa mình với thiên nhiên tuyệt đẹp và con người thân thiện nơi đây
Đến động Phong nha, ngồi trên chiếc thuyền đi dọc bờ sông Son, cảnh đẹp đến nao lòng . Gần tới động, máy tàu ngừng chạy, phải chèo thuyền vào trong động. Tôi ngỡ ngàng ngắm nhìn người chèo thuyền: Hai cô gái trẻ nhoài mình khua mái chèo cho thuyền đi dọc trong động, xung quanh tôi có nhiều chiếc thuyền như vậy hầu như do phụ nữ chèo lái…bất giác những vần thơ “Mẹ Suốt” cứ văng vẳng bên tai tôi… Quảng Bình là nơi tôi mới đến lần đầu, bao nhiêu cảnh đẹp, nào là các động, nào là dòng sông Son, Kiến Giang nên thơ, nào là con đường mòn Trường sơn lịch sử với những cảnh đẹp hùng vĩ hai bên đường…nhưng hình ảnh các cô gái lái tàu điện, chèo thuyền vẫn in đậm trong tâm trí tôi. Và, tôi lại lẩm nhẩm giai điệu bài hát “ Quảng bình quê ta ơi”- bài hát bố tôi vô cùng yêu thích trong những năm tháng chiến tranh. Tới nơi đây, tôi mới cảm nhận sâu sắc sức mạnh kỳ diệu cuả mảnh đất thiêng liêng một thời bom đạn ác liệt này, trong đó, người phụ nữ Quảng Bình , giỏi giang, cam đảm đã đóng góp không nhỏ trong công cuộc bảo vệ quê hương mình…