Sài gòn se lạnh đầu năm
Gió thủng thẳng xuyên qua tà áo mỏng
Nắng vàng đi đâu
Để phím đàn vương vấn?
Tờ lịch đầu tiên xoay tròn trên bàn phấn
Kim đồng hồ mải miết gõ thời gian
Thím mèo lười vùi mình trong chăn
Chẳng thèm mở mắt
Sài gòn cả đêm thức giấc
Ngày cũng như đêm
Dòng xe hối hả
Người vui kẻ buồn
Đều trăn trở đón xuân sang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét