Nhớ một thời sơ tán Tựa giấc chiêm bao Chiêc mũ rơm đã đi vào huyền thoại Lũ trẻ con chạy đuổi nhau trong những chiều nắng quái Lũy tre làng ngan ngát một màu xanh...
Nhớ một thời tuổi thơ diệu kỳ đẹp như tranh Cánh đồng lúa vàng thơm, Chú trâu già bụng no căng, đủng đỉnh Các cô, chú , dì mồ hôi nhem nhúa Vẫn hò reo những câu hát à ơi....
Nhớ một thời tuổi thơ Còn vang vọng trong những câu ca, điệu múa Những vần thơ da diết Những nét vẽ đơn sơ, mộc mạc Của thời xa xưa...
Trăng xưa dát bạc hàng mi Em đuổi trăng đi Gió giận hờn Mưa chập chờn ngõ nhỏ Trăng đến rồi lại đi Bàng bạc mái đầu Người đi đâu Em chẳng biết Người về em cũng chẳng hay
Hoàng hôn vương gió heo may Trăng rời theo gió Người còn đó? Mà em vẫn đi tìm Ngất ngây
С ярмарки ехал ухарь-купец,
Ухарь-купец, удалой молодец,
Вздумал купец лошадей напоить,
Вздумал деревню гульбой удивить.
Вышел на улицу весел и пьян,
В красной рубашке, красив и румян.
Старых и малых он поит вином,
Пей-пропивай, пропьем — наживем!
Красные девицы морщатся, пьют,
Пляшут, играют и песни поют.
К стыдливой девчонке купец пристает,
Он манит, целует, за ручку берет…
Красоткина мать расторопною была,
С гордою речью к купцу подошла:
«Стой, ты, купец, стой, не балуй,
Дочку мою не позорь, не целуй!»
Ухарь-купец тряхнул серебром:
«Нет, так не надо! Другую найдем!»
По всей по деревне погасли огни,
Старый и малый спать полегли.
В одной лишь избенке огонек там горит,
Старый отец, разметался, сидит.
В рваной рубахе, в рваных лаптях,
Скомкана шапка лежит в головах.
По всей по деревне славушка пошла –
Дочка-красавица на зорьке пришла,
Дочка-красавица на зорьке пришла,
Полный подол серебра принесла.
Полный подол серебра принесла,
А девичью совесть вином залила. Из репертуара Надежды Плевицкой (1884-1941). Запись на пластинку -
фирма "Пате", Москва, 1908 г., 26640.
Очи черные: Старинный русский романс. – М.: Изд-во Эксмо, 2004.
Thương gia Ukhar cưỡi xe từ hội chợ Chàng Ukhar thật tuyệt vời Chàng cho ngựa ăn uống no nê Chàng làm cho dân làng ngạc nhiên thú vị. Trong chiếc áo đỏ, xoăn tít rách rưới Chàng hớn hở say mềm bước ra đường Chàng uống rượu với cả người già lẫn trẻ Cứ rót ra, cứ uống, uống thật nhiều Các thiếu nữ mặt đỏ ngại ngùng - uống Họ cùng nhảy, cùng chơi và ca hát Chàng đến gần cô gái đang xấu hổ e thẹn Tán tỉnh , hôn và cầm tay cô
Mẹ cô gái xinh đẹp kia bước tới Cất cao giọng với chàng thương gia “ Hãy dừng trêu ghẹo con gái tôi Đừng hôn nó, và làm nhục nó” “Không, nếu vậy ta sẽ kiếm cô gái khác!”
Cả ngôi làng chìm trong bóng tối Người già và trẻ em đều lăn ra ngủ . Chỉ le lói ánh lửa trong túp lều phía xa, Người cha già mặc chiếc áo rách, đi đôi dép rách, Chiếc mũ nát bươm đội trên đầu, tách ra ngồi ở đó.
Nàng thiếu nữ Slavơ đã đi khắp làng - Con gái bình minh tuyệt đẹp đã đến Con gái bình minh tuyệt đẹp đã đến Chiếc váy cô mang dát đầy bạc Chiếc váy cô mang dát đầy bạc. Và cũng thấm đẫm cả rượu vang
(Diệu Trinh chuyển ngữ)