Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

Serenata của Enrico Toselli(1883-1926)


    Một bản Serenata rất quen thuộc từ nhỏ với mình là Serenata của Enrico Toselli (1883 - 1926 ) nghệ sĩ piano và nhà soạn nhạc người Ý. Enrico Toselli sáng tác bản này từ lúc mới 16 tuổi, và đã phổ biến ở Việt nam từ khi tôi còn rất nhỏ...Tuy nhiên, mãi sau này mình mới biết đến tác giả của nó...
     Nói đến Serenata, mình thường liên tưởng đến Schubert với bản nhạc tuyệt vời, êm dịu mà mẹ mình thường hát ru các anh em mình hồi trước...vì hồi đó cuộc sống còn đơn giản, không công nghệ, không điện thoại, không có điều kiện tiếp xúc với thế giới bên ngoài...
Mặc dù biết rất nhiều những bản nhạc cổ điển, nhưng vì không biết tên, xuất xứ, nên hiện mình vẫn đi tìm nguồn gốc của những bản nhạc đó...
    “Serenata” trong nhạc cổ điển được hiểu là dạ khúc, một bản nhạc về chiều tối, rất dịu êm, nhẹ nhàng và lãng mạn, bay bổng. Sau này, mình được biết đến Mozart với 13 bản Serenata , mà quen thuộc và yêu thích của mình là bản Sérénade số 13 “Eine Kleine Nachtmusik”, ( mình thích nhất Piano concerto số 20 cung Rê thứ (D Minor) - (K.466),    Sonata số 11 của Mozart) , còn tập chơi Mozart thì chỉ vài bản nhạc đơn giản như Valse Favourite...
    Thật tình, mình chỉ thuộc bản nhạc Serenata này của Toselli nhưng không say mê lắm, nên, khi cùng chị gái nghe lại bằng tiếng Việt với lời đầu đề bài hát “ Chiều tà” do Phạm Duy viết lời, mình mới sực tỉnh...và muốn viết lại về nó
    Nếu tìm hiểu trên internet thì đã có nhiều bài viết về Toselli rất chi tiết rồi. Ở đây, mình chỉ viết về cảm nhận của riêng mình, những kỷ niệm một thời thơ ấu đã qua ...cứ họa theo khi mẹ và anh trai chơi đàn hoặc hát theo giai điệu Lá là la lả là...




Dưới đây là lời việt của Phạm Duy
Chiều tà -- Serenata, Enrico Toselli

Lắng trầm tiếng chiều ngân
Nhạc dặt dìu ái ân
Người ôi ! Nhớ mãi cung đàn
Năm tháng phai tàn
Duyên kiếp vẫn còn lỡ làng

Ðã quên hết sầu chưa
Lời này là tiếng xưa
Quỳ dâng dưới nắng phai mờ
Bên gối ơ thờ
Ôi tiếng tơ tình mong chờ
Chiều êm êm đưa duyên về người

Ðàn triền miên nắn tiếng sầu đời
Người hỡi !
Ðến bên tôi nghe lời xao xuyến
Như chuyện thần tiên.
Niềm mơ xưa là đó
Cho ta nâng niu lời ca
Chiều mơ không gian
Hờ hững cõi Thiên Ðàng
Thuyền trôi bến sông xa đừng chờ
Xin hãy lắng nghe bao lời thơ chiều tà
Nhạc chiều của chúng ta
Là câu ân ái muôn đời
Bóng đã xế rồi
Hãy nép trong lòng cõi đời.
Tình Yêu mãi mãi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét