Kinderszenen ( Thời thơ ấu) , Opus 15, là một tập hợp của mười ba bản nhạc cho piano được Robert Schumann (1810-1856) viết vào năm 1838 gồm 30 phần, sau đó chọn lọc còn lại 13 phần.
Phần 7 , Träumerei – Reverie (mộng mơ) cung Fa trưởng là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Schumann , nó từng được làm tiêu đề của một bộ phim của Đức năm 1944 về tiểu sử của Robert Schumann , đươc chọn làm phàn mở đầu và kết thúc của bộ phim Hollywood - Song of love (Bài hát tình yêu) năm 1947.
Phần 7 - Reverie mô tả sự vô tội của tuổi thơ, một tuổi thơ dễ bị tổn thương, dễ hờn dễ giận , nhưng cũng vô cùng nhẹ nhàng và êm ái. Nhiều nghệ sĩ piano đã trình bày tác phẩm này gần như hóa thân vào bản nhạc, trong khi những người khác ( đặc biệt là Horowitz ) đã nhấn mạnh về một cách tiếp cận khách quan hơn. Chủ đề chính là ngọt ngào ngây thơ và tình cảm, mà Schumann muốn tả lại những góc cạnh thời thơ ấu của mình. Giai điệu khó quên , hòa âm đơn giản, nhưng đặc biệt , và tâm trạng tổng thể mơ mộng và nhẹ nhàng. Phần này kéo dài trong ba phút, nhưng là dài nhất trong tập Kinderszenen.
Nghe Horowitz chơi trên piano nàoVà đây là Katharine Hepburn trong vai Clara Schumann (người vợ yêu dấu của Schumann) trong bộ phim "Song of Love" (Bài hát tình yêu) năm 1947, bản nhạc Reverie được sử dụng
Mình biết giai điệu bài hát này từ khi còn trong nôi. Lời bài hát mình chẳng nhớ, nhưng giai điệu bản nhạc đã đi vào máu vào tim mình, và đây là phần lời Việt do Phạm Duy dịch.
Chiều rơi từ nơi nào xa vắng cũ
Bóng đêm về đó, trời sầu tưởng nhớ
Và lòng nặng mong chờ.
Ngồi im nhìn lên vườn sao lấp ló
Có muôn ngàn sao lững lờ
Có ai run trong xa mờ.
Người xưa về đâu từ khi lá úa ?
Biết nhau chiều đó, trở về đường cũ
Rồi biệt ly không ngờ.
Người ơi ! Phải chăng lạc trong cánh gió ?
Đến bên đàn trăng tít mù
Hóa thân ra sao mơ hồ.
Vì sao lìa nhau để theo kiếp số ?
Cách xa nhiều quá
Nhờ đêm chiếu cho thêm mịt mù.
Dù sao người trên trời cao vẫn nhớ
Biết duyên bạc số
Mà sao vẫn chưa quên tình hờ.
Đột nhiên hạt sao rụng như cánh lá
Thấy tinh cầu ngã
Tưởng là người cũ, là người của mong chờ.
Tình ta hòa theo vệt sao bở ngỡ
Tới nơi mơ hồ có một trời hoa
Suốt một đời mơ ước thành tình ta.
Bóng đêm về đó, trời sầu tưởng nhớ
Và lòng nặng mong chờ.
Ngồi im nhìn lên vườn sao lấp ló
Có muôn ngàn sao lững lờ
Có ai run trong xa mờ.
Người xưa về đâu từ khi lá úa ?
Biết nhau chiều đó, trở về đường cũ
Rồi biệt ly không ngờ.
Người ơi ! Phải chăng lạc trong cánh gió ?
Đến bên đàn trăng tít mù
Hóa thân ra sao mơ hồ.
Vì sao lìa nhau để theo kiếp số ?
Cách xa nhiều quá
Nhờ đêm chiếu cho thêm mịt mù.
Dù sao người trên trời cao vẫn nhớ
Biết duyên bạc số
Mà sao vẫn chưa quên tình hờ.
Đột nhiên hạt sao rụng như cánh lá
Thấy tinh cầu ngã
Tưởng là người cũ, là người của mong chờ.
Tình ta hòa theo vệt sao bở ngỡ
Tới nơi mơ hồ có một trời hoa
Suốt một đời mơ ước thành tình ta.
Còn đây là lời bài hát “Những ngày mộng mơ” cải biên lại trong album Chát với Mozart do Ca sĩ Mỹ Linh thể hiện, với mục đích để quần chúng hóa nhạc cổ điển???. Dù sao mình cũng tải về cùng cảm nhận
Mộng mơ một ngày xuân sang nắng ấm
Những con đường lá xoè xanh non
Góc đường nơi anh vẫn hẹn
Mộng mơ ngày nào vui như tiếng hát
Có nụ cười anh có giọng nói anh nghe sao thiết tha.
Những con đường lá xoè xanh non
Góc đường nơi anh vẫn hẹn
Mộng mơ ngày nào vui như tiếng hát
Có nụ cười anh có giọng nói anh nghe sao thiết tha.
Mộng mơ, một ngày bên anh ấp áp
Nắng mai về thức vòng tay anh xiết bờ vai em rất êm
Mộng mơ được gần bên anh mãi mãi
Mãi trong vòng tay anh xiết chặt của anh những ngày êm đềm.
Mộng mơ, mùa thu sương giăng cuối phố
Những con đường lá vàng như mơ bỗng xa mờ
Mình em ngẩn ngơ đi trên lối cũ
Biết anh là những gì xa xôi, vẫn đợi chờ.
Mộng mơ mùa đông mưa rơi ướt áo
Gió mưa về thấm lạnh trên vai mắt buồn trong đêm nhớ ai
Mộng mơ tình yêu bâng khuâng ngõ tối
Có cơn mưa phùn có ngọn đèn khuya
Thắp ngày xa xưa có người mộng mơ.
Nắng mai về thức vòng tay anh xiết bờ vai em rất êm
Mộng mơ được gần bên anh mãi mãi
Mãi trong vòng tay anh xiết chặt của anh những ngày êm đềm.
Mộng mơ, mùa thu sương giăng cuối phố
Những con đường lá vàng như mơ bỗng xa mờ
Mình em ngẩn ngơ đi trên lối cũ
Biết anh là những gì xa xôi, vẫn đợi chờ.
Mộng mơ mùa đông mưa rơi ướt áo
Gió mưa về thấm lạnh trên vai mắt buồn trong đêm nhớ ai
Mộng mơ tình yêu bâng khuâng ngõ tối
Có cơn mưa phùn có ngọn đèn khuya
Thắp ngày xa xưa có người mộng mơ.
Tuy nhiên, mình chỉ thích nghe Horwitz chơi trên piano nhất, đó mới thật là Schumann, hoặc bản dịch của Phạm Duy, mình thấy khá ấn tượng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét