Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Vẽ cho những đời người dáng đứng thẳng băng

Kiến Giang. Lệ 
Thân tặng NT



*

Người họa sỹ trầm ngâm bên giá vẽ
vầng trán cao, 
lặng lẽ, 
tóc bạc bay
Dáng đăm chiêu, 
ánh mắt thoáng vơi đầy.
Cây cọ nhỏ nằm yên trong tay nắm


Ánh mắt buồn, 
với biết bao say đắm
ông trải lòng
hướng về phía mây bay
Tấm toan trắng, 
gom hết tình nhân thế
mà chiều nay, trống trơn như không thể
nói cùng ông những rung động ngập yêu thương.

Nói gì đây!
trên muôn nẻo dặm trường, 
tình quê hương 
ôi thiết tha đến thế, cảnh và người, núi non sông bể 
lãng bãng gió sương, ngồn ngộn nắng mưa
Vẽ gì đây cho hết những sớm trưa, 
dân quê khó đất cày sỏi đá, 
vẽ gì đây đồng xanh ruộng mạ, 
sông nước  mông mênh, chòng chành bươn bả, 
trôi dạt những mảnh đời nhỏ bé, con con.

Kỉ niệm tràn về Tây bắc chon von, 
núi tiếp núi với lòng người chất phác, tấm chân tình gét đen thương bạc, 
tiếng sáo Mèo quấn quít điệu Then. Khắp tủa, giao duyên trai Mường gái Thái. 
Đọng lại trong ông bập bềnh sương khói, 
chiều Hoàng liên mây thấp vờn bay.
  
Đêm hát hội Lim say rồi lại say, 
em gái Bắc ninh áo xanh áo tím, 
nón ba tầm cho ai bịn rịn, qua cầu rồi gió hết muốn lay, 
liễu rủ sông Cầu, mờ ảo, đợi ai. Tóc vấn đuôi gà đò nghiêng bóng nước.

Cây cọ nhỏ
Lớn một đời mất, được, 
vẽ cho những kiếp NGƯỜI dáng đứng thẳng băng
Vẽ cho đời hết những trái ngang.
vẽ cho hết TÌNH YÊU thương nhân thế.


(Bài thơ được viết để tưởng nhớ Họa sỹ, nhà giáo Nguyễn  Quảng. Cầu mong hương hồn ông thanh thản ở cõi Vĩnh hằng
Nhạc minh họa: Return to Vietnam - by Kitaro)

1 nhận xét:

  1. @Kiengiang.Le: Thay mặt người cha trong cõi vĩnh hằng đang cảm nhận những vần thơ của anh, em vô cùng xúc động và cảm ơn anh rất nhiều . Lãng đãng một chút khói sương, một chút tài tử, nghệ sĩ , mờ ảo bồng bềnh trôi tới một chốn vô định, dường như anh đã khắc họa tính cách, con người, tâm hồn họa sĩ qua bức tranh một cô gái thanh thản, vô tư lự ngồi trên con đò…dáng cô gái ngồi phảng phất bóng dáng ông: thẳng lưng, nhìn về phía trước, bất chấp những hiểm nguy có thể xô dạt vào cuộc đời bất cứ lúc nào…
    Và , tuyệt vời hơn nữa, anh đã chọn nhạc nền của Kitaro – Nhạc sĩ người Nhật Bản với dòng nhạc Thời đại mới ( New Age) - mà ông vẫn thích gọi là nhạc tâm linh, vừa dịu dàng, vừa hoành tráng, tha thiết mà mãnh liệt, đã làm bài thơ của anh thêm bay bổng và vô cùng hấp dẫn…

    Trả lờiXóa