Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

Lại thơ dịch...


Tình cờ, mình lại đọc một bài thơ tình của một tác giả Nga trên mạng...Đây là bài thơ của  tác giả chỉ có một địa chỉ email trên mạng:
Шитова Марина, e- mail: kmv_marya@hotmail.com, город: Минеральные Воды với bài thơ tựa đề "Vì lẽ gì?" Зачем?

Mình cứ ám ảnh câu hỏi Зачем?, trong bài thơ này, nó được liên tục nhắc đến, liên tục được sử dụng , nhấn mạnh... để làm gì, vì lẽ gì...Có lẽ cô gái trên mạng đã viết với tâm trạng day dứt, đau khổ...Đàn ông trên thế gian này thường là vây, bất kể ở đâu, dân tộc nào cũng đều theo đuổi,  tấn công người phụ nữ mình yêu thích, nhưng sau khi được cô ta để mắt tới thì chàng ta ngoảnh mặt làm ngơ...Mình chuyển ngữ bài thơ này, coi như thông cảm và muốn nhắn nhủ tới cô tác giả đáng yêu này là: Đừng đau khổ với thứ tình cảm nông nổi và vô tình như vậy, hãy can đảm nhìn về phía trước, cái gì tới nó sẽ tới, người yêu ban chân thành sẽ là người luôn ở bên bạn, luôn dành cho bạn tình cảm chân thành nhất, và không bao giờ bắt bạn phải viết một câu kết :
"...Взаимности я ждала.", bởi lẽ đương nhiên sẽ là như vậy, nếu như anh ta yêu bạn thật lòng...Chúc bạn vui vẻ và hạnh phúc nhé


Я задаю себе вопрос:"Зачем?"
Зачем давал мне шанс? Зачем?
Ты знал, останусь я ни с чем. Зачем?
Зачем тогда очаровал?
Зачем потом поцеловал?
Теперь мечтаю о тебе,
И мысли ходят в голове:"Зачем?"
Зачем живу, грущу, скучаю?
Никто меня не замечает...
Зачем ты подошел тогда?
Я бы тебя не замечала
Заставил полюбить себя,
Взаимности я ждала.


Em cứ  tự hỏi mình : "Vì sao?"
Vì lẽ gì anh lại cho em  cơ hội? Vì sao?
Anh biết rằng em sẽ  ở lại với bất cứ điều gì. Vì lẽ gì?
Vì sao anh  quyến rũ được em?
Vì sao sau đó anh lại hôn em?
Bây giờ em đang mơ về anh,
Quay cuồng trong suy nghĩ: " Vì sao?"
Vì sao em  sống, buồn bã, nhớ nhung?
Không ai nhận thấy em như vậy ...
Vì sao khi đó anh  lại đến với em?
Lẽ ra em sẽ chẳng bao giờ biết đến anh
Anh đã buộc em yêu  anh,
Mà em lại mong muốn tình yêu của em được đáp trả 
(Diệu Trinh chuyển ngữ)





Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

Ngày mai?



Nhớ một thời áo trắng
Cùng bạn chạy tung tăng
Trên con đường nhỏ
Gió lạnh đầu đông,
man mác trong nắng phai

Liệu có không nhỉ một ngày Mai?
Đã bao lần em hỏi thầy cô giáo
Ngày mai là một ngày xa lắm, chẳng có thời hạn
Cũng chẳng có tháng năm...

Ngày mai là những ước mơ xanh
Xanh vời vợi cả nỗi niềm mong nhớ
Thời thơ trẻ đã qua
Bao lần trăn trở
Bâng khuâng
Buồn,vui
Cay đắng
Và ngày mai ...vẫn chờ đợi
Ngày Mai