Tháng Mười Một
Gió đông tràn phương bắc
Nắng oi nồng vắt vẻo đất phương nam
Sóng biển biếc xanh xô cát vàng thành lũy
Rặng nùi nhấp nhô thấp thoáng vài cánh chim
Tháng Mười Một
Ngõ nhỏ lặng im
Đêm giao mùa hàng cây buồn ngơ ngác
Văng vẳng lời ca, tiếng hát
Rộn ràng một khoảng không gian
Tháng Mười Một
Hà nội đón đông sang
Nắng Sài gòn vẫn giận hờn nóng nảy
Bánh xe quay vòng trong dòng người tuôn chảy
Bất chợt mưa về ướt đẫm hàng mi
Tháng Mười Một
Khe khẽ bước chân đi
Thì thầm qua khung cửa sổ
Có khi nào ai nhớ
Có khi nào ai quên…
Tháng Mười Một
Bao ký ức triền miên
Cứ lang thang theo phím đàn khờ dại
Vương vãi
Những bản nhạc không tên…
(PS: Tháng 11 còn gọi là Tháng Một)