Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Một thời Em với Biển



Đã bao lần
một mình em bên biển vắng
Cảm nhận vị muối kết tinh
trong lòng biển bao laMô
Đã bao lần
em hát mãi khúc ca
hát về biển
mà mắt mờ đẫm lệ…


Em vẫn sợ
nỗi cô đơn đến thế
Biển, cát mênh mông
đơn lẻ bóng hình em 


Phi lao buồn bên hàng dừa xanh
sóng ngơ ngác lời rì rầm bí ẩn
"Khúc ru tình"
đã làm em xao xuyến
Lắng đọng vui buồn
những kỷ niệm năm xưa
Biển nhạt nhòa, vắng lặng những chiều mưa
Biển giận dữ, sủi bọt tung trắng xóa

Đã qua đi
những tháng ngày hoang dã
bỡ ngỡ, bơ vơ giữa bãi biển mỗi chiều
Em đã biết
và cùng anh thấu hiểu
Giữa bao la biển trời mình cô độc biết bao nhiêu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét