Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Huyền ảo ký ức



Nắng cuối thu hững hờ
Nũng nịu làn tóc rối 
Bao điều muốn nói 
Bỗng quên đi
Tan biến vào không gian 

Hồ tây sóng nước mênh mang 
Trấn vũ mờ sương huyền ảo 
Thoáng chốc ẩn sâu vào ký ức
Những bậc thang xuống hồ
tựa cung đàn lưu luyến
Văng vẳng, lắng đọng, thổn thức
Một niềm đau...




2 nhận xét:

  1. "Hững hờ" cái mặt lơ đi
    sao còn "nũng nịu" làm chi hả trời :)

    Trả lờiXóa
  2. Buồn vui là chuyện muôn đời
    Nắng buồn nũng nịu, còn người nhếch môi...

    Trả lờiXóa