Trăng xưa dát bạc hàng mi Em đuổi trăng đi Gió giận hờn Mưa chập chờn ngõ nhỏ Trăng đến rồi lại đi Bàng bạc mái đầu Người đi đâu Em chẳng biết Người về em cũng chẳng hay
Hoàng hôn vương gió heo may Trăng rời theo gió Người còn đó? Mà em vẫn đi tìm Ngất ngây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét