Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

Cинее море (Biển xanh)

Raimonds Pauls ( tên đầy đủ là Ojar Raimonds Pauls -1936)- là nhà soạn nhạc Liên Xô và Latvia, đạo diễn, nghệ sĩ dương cầm và chính trị gia, Nghệ sĩ nhân dân Liên Xô (1985), Tiến sĩ danh dự của Học viện khoa học Latvia. Khán giả Việt nam hầu như ai cũng biết giai điệu bài hát “Triệu bông hồng đỏ thắm” (Миллион алых роз), “Đồng hồ cổ” (Старинные часы) của ông...

Bài hát "Cинее море" ( Biển xanh)  Raimonds Pauls phổ nhạc theo lời thơ của tác giả Y. Reznhic (И.Резник ) tôi thích giai điệu và cả lời thơ, một nỗi buồn sâu lắng về số phận , về cuộc đời của con người, về sự may rủi, bất ngờ và niềm hy vọng mong manh ...Đó chính là cuộc sống của con người, cuộc đời chẳng khác gì biển cả bao la, mênh mông vô tận, chẳng bao giờ kết thúc, cho dù đã qua thế giới bên kia, thì cuộc đời này vẫn vậy, vẫn cứ mong manh vô tình, sâu thẳm, và xanh ngắt như biển xanh xa vời kia...




На хороших людей и плохих
Всех делила ребячья порода.
Мы играли в пиратов лихих
И в отважных бродяг - мореходов.
Забывалась любая беда
И терялась в далёком просторе,
И не верили мы не когда,

Что кончается, что кончается,
Что кончается синее море.
Ты была заводилой у нас,
"Чёрт в морской" в полинялой рубашке.
Ты водила отцовский баркас
По бушующим волнам бесстрашно.
Сумку школьную прочь зашвырнув
Ты сидела верхом на заборе
И кричала, к биноклю прильнув:

"Не кончается, не кончается,
Не кончается синее море".

Но однажды приплыл пароход
За тобою незвано, нежданно.
И какой-то Синбад Мореход
Вдруг увёз тебя в дальние страны.
На прощание ты, как всегда,
Закричала: "Увидимся в скоре,
Потому, что у нас никогда

Не кончается, не кончается,
Не кончается синее море".

Позабыть мы тебя поклялись,
Мы тебе не прощали измены,
Но взметнулся в тревожную высь
Крик чужой пароходной сирены.
А потом прилетело письмо,
Как ничем не прикрытое горе.
Было в нём откровенье одно:
"Не кончается, не кончается,
Не кончается синее море".

Biển xanh
(Diệu Trinh chuyển ngữ)
Lũ trẻ  chúng mình chia ra hai loại người
Người tốt và kẻ xấu
Chúng mình đã chơi trò cướp biển
Và trong vai những kẻ lang thang - những người đi biển.
Tai họa nào rồi cũng bị lãng quên
Rồi biến mất trong khoảng không vô tận,
Và chúng ta chẳng khi nào tin nổi,
Rằng biển xanh , biển xanh kia
Sẽ kết thúc, sẽ không còn biển xanh nữa.

Em là người cầm đầu  chúng tôi,
"Con Quỷ  biển" trong  chiếc áo nilon.
Em đã lái chiếc thuyền buồm của cha
Chẳng hề sợ hãi những cơn sóng gầm hung bạo.
Em ngồi trên boong tàu
Vứt bỏ chiếc cặp học sinh xuổng biển
Và em vừa ngắm ống nhòm vừa  hét lên,

"Biển xanh không kết thúc,  không kết thúc,
Biển xanh là vô tận. "

Nhưng rồi một lần, đằng sau em
Một chiếc tàu bất ngờ đi tới.
Và chàng  thủy thủ Sinbad nào đó
Bỗng dưng đưa em đến các đất nước xa xôi.
Phút chia tay, như mọi khi
Em đã kêu  lên: "Tôi sẽ sớm gặp lại mọi người,
Bởi lẽ đối với chúng ta
Biển xanh không bao giờ kết thúc
Biển xanh là vô tận”
Chúng tôi đã thề sẽ quên  em,
Chúng tôi đã không tha thứ cho em vì sự phản bội,
Rồi trong cơn căng thẳng cao độ ấy
Có tiếng  còi tàu nước ngoài vang lên
Rồi  sau đó là một bức thư được chuyển tới,
Chẳng có gì đau buồn ẩn giấu trong bức thư
ngoài một điều viết rõ ràng  trong đó:
"Biển xanh không kết thúc,  không kết thúc
Biển xanh là vô tận. "


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét