Tháng Chín
Lá trải
dài những ưu tư
Lặng lẽ tung
dải lụa vàng óng
Tiếng cười say trong hương nắng
Mà sao tiếng lòng xốn xang…
Tháng Chín sao nắng cứ miên man
Vành môi khô rát
Ly cà phê đắng chát
Mà vị ngọt vẫn ngấm trên môi
Tháng Chín là Mùa lá
vàng rơi
Của những linh hồn phiêu du, mơ mộng
Của những cánh buồm chơi vơi trên sóng
Vương vấn những kỷ
niệm xưa.
Tháng Chín trời vẫn
cứ làm mưa
Mưa hoài mưa mãi
Thu dùng dằng muốn
ra đi rồi ở lại
Vương vấn mãi một góc thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét