Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

Miền đất không nghĩa trang


Một sáng tháng Mười,
chúng tôi đi qua những đền đài vắng lặng
Đất nước chùa Tháp

say, say trong nắng.
Những con đường, mờ bụi thời gian
Những ngôi nhà
vắng một tiếng đàn, chỉ thấp thoáng những rèm xanh ,vàng, đỏ
Vật vờ
bay, bay trong gió
như khóc than cho một thời oanh liệt đã  qua

Bao quanh tôi, sừng sững những Tháp chùa

vời vợi, nguy nga
Hàng thốt nốt đung đưa trong gió sớm
đền đài uy nghiêm
phơi mình trong nắng
dang rộng vòng tay che chở mọi sinh linh
về cõi Vĩnh hằng - chốn hư không chẳng mùi vị, màu sắc

Tất cả ấy, đều thành tro, thành cát
Là bụi cát, lại trở về cát bụi
không một nấm mồ, trơ trọi giữa nhân gian


Cam pu chia -  miền đất phẳng lặng,

không một nấm mồ
không một nghĩa trang....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét