Là
bản tình ca với những nốt nhạc lòng bay bổng
Là những phím đàn trắng đen tràn đầy hy vọng
Là những dòng nhật ký, những kỷ niệm thời thơ ấu mộng mơ
Mình chưa bao giờ viết được một vần thơ
Vậy mà một ngày kia bỗng trào dâng cảm xúc
Một sự vô tình bỗng trở nên hiện thực
Họa thơ ai, niềm thao thức với trăng mơ
Họa thơ ai, niềm thao thức với trăng mơ
Phải, với những dòng thơ Điên chắc ai đó hững hờ
Xin lỗi nhé các nàng thơ từ đỉnh Olanhpơ thấp tẹt
những cánh vạc bay, nhạt nhòa, loẹt quẹt
những bông sen giả bộ e ấp, não nề
những nàng cỏ lan, cỏ may , hương quế…đê mê
hờ hững, ngẩn ngơ, lờ đờ, nín lặng
không buồn đua sắc và tỏa ngát hương
thơm
chấp làm gì, được mất, thua hơn
thôi! mình trở lại với những dòng thơ chập chờn
Điên điên.
giữa dòng đời triền miên- hư ảo!
thôi! mình trở lại với những dòng thơ chập chờn
Điên điên.
giữa dòng đời triền miên- hư ảo!
Hà Nội bây giờ đang mưa lâm thâm
Trả lờiXóaPhố buồn bã, như lòng người lạnh vắng
Đọc thơ em, đất trời dường yên lặng
Để nghe em tôi GÀO với gió lạnh, mưa giăng!
Trời Sài gòn có còn nắng chói chang?
mà sức nóng chảy tan niềm nhung nhớ
Em đang sống với giấc mơ và than thở
tiếng sầu bi! có giúp được gì- không
Thì em ơi xin hãy giữ trong lòng
đừng gào thét đổ cho thơ về duyên nợ
Tiếng đàn em, vang khúc tình dang dở
đợi mùa qua nắng sẽ lại ấm lòng
Đừng để lòng mình se lạnh bởi mùa Đông!
Không phải mùa Đông mà lòng em se lạnh
Trả lờiXóaAnh biết không
Sài gòn làm gì có mùa Đông
Nhưng có những cơn giông
Như lúc này
đang chập chờn nhả mây đen đe dọa…
đúng anh ạ- thơ là duyên với nợ
đừng làm thơ nữa
thì hết nợ - và cũng hết giông
Nếu như thơ nói được nỗi lòng.
Trả lờiXóathì sao phải đắn đo rằng thôi không làm thơ nữa.
thơ đâu phải là duyên tình, hay món nợ
mà em phải nhọc lòng muốn rời bỏ Chàng Thơ
Anh biết không khi làm thơ mình như đi trong mơ
Trả lờiXóanửa điên nửa tỉnh, nửa ngây ngô, nửa khờ dại
nào ai hiểu mình ? giữa nhân tình thế thái
vốn thường nhiều định kiến
mà cứ tưởng là Hay!