Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Вот уж вечер. Роса (Bóng tối dần buông xuống)

Bài thơ  "Вот уж вечер. Роса" (Bóng tối dần buông xuống) được Серге́й Алекса́ндрович Есе́нин (Sergei Alexandrovich Exenhin; 1895 - 1925) sáng tác năm 1910, lúc nhà thơ còn là cậu bé  nông dân 10 tuổi  . Và,  người dịch phải vào vai một cậu bé 10 tuổi ở vùng quê  nước Nga xa xôi để hòa mình vào những vần thơ xuất thần ấy...một chút gì hơi hoang tưởng, hơi nhân cách hóa, trong ánh mắt của chú bé mơ mộng cái gì cũng nhuốm màu thi vị, từ ngọn tầm gai - một loại cỏ hoang dại, thường mọc nhiều ở nghĩa địa, cho đến cây bạch dương tựa như những hàng nến sáng long lanh dưới ánh trăng "thật lớn" (большой), rồi tiếng gõ mõ của người gác rừng trong đêm, nó vang lên lạnh lẽo làm sao... trong thế giới cảm nhận của cậu bé - nhà thơ thiên tài ...Có lẽ, thật khó để diễn tả hết thế giới quan trong vắt như pha lê của cậu bé kỳ diệu này!

Вот уж вечер. Роса
Блестит на крапиве.
Я стою у дороги,
Прислонившись к иве.

От луны свет большой
Прямо на нашу крышу.
Где-то песнь соловья
Вдалеке я слышу.

Хорошо и тепло,
Как зимой у печки.
И березы стоят,
Как большие свечки.

И вдали за рекой,
Видно, за опушкой,
Сонный сторож стучит
Мертвой колотушкой.

1910


Bóng tối dần buông xuống


(Nguyentrinh dịch)

Bóng tối dần buông xuống
Bụi tầm gai đẫm sương
Tôi lặng đứng bên đường
Nép vào cây liễu rủ

Ánh trăng vàng rạng rỡ
Rọi xuống mái nhà tôi
Từ đâu đó, xa xôi
Tiếng họa mi lảnh lót

Thật tuyệt vời, ấm áp
Bên bếp lửa mùa đông
Hàng bạch dương thẳng đứng
Như hàng nến sáng trong


Phía xa bên dòng sông
tựa dải viền lông thú
Người gác rừng mơ ngủ
Gõ mõ, vào thinh không.

(1910)

*крап́ива: Cây tầm ma 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét